XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ


Phan_7

Lời nói của anh làm cô thấy đau đớn. Anh cứ nhìn chằm chằm vào mắt cô mà lên tiếng càng làm cô thấy khó xử. Ngay lúc này, cứ thế nắm chặt tay cô mà ca thán. Bao nhiêu bực tứ dồn nén hình như đều đã nói ra. Cô cảm thấy sợ vì mỗi lúc anh lại cất lên những câu nói có phần đau xót. Giọng nói lạnh băng ấy cứ thấp thoáng vang lên trên đầu cô :

Đừng có xen vào chuyện của tôi. Lo cho bản thân cô đi

Puny không cam chịu lên tiếng:

Mẹ anh đêm nào cũng qua đây nhìn ngắm anh, đắp chăn cho anh, có lần bác ấy đau đớn khóc đến sưng cả mắt vậy mà anh chẳng thèm nhìn bác ấy một lần. Bố anh lúc nào cũng đợi anh về mới bắt đầu đụng đũa. Vậy mà anh không thèm ngồi xuống ăn cơm. Hai bác ấy đau lòng lắm anh có biết không?? Vì anh mà phải sang đó vất vả. Tất cả chỉ vì anh thôi !!!

Họ vì tôi mà để mặc cho tôi một mình. Vậy là vì tôi??

Anh đừng như thế nữa. Dù sao hai bác cũng sắp phải đi rồi. Đừng để đến lúc hối hận cũng không kịp nữa đâu

Anh tiến lại gần nắm chặt lấy cổ tay Puny, ánh mắt đe dọa :

Cô nghĩ gì mà nói điều đó. Tôi sẽ không đi. Còn không im tôi sẽ cho biết thế nào là hối hận không kịp

Puny nghe lời đe dọa ấy cũng rất sợ nhưng giờ đây cô chẳng còn nghĩ được gì nữa. Thế là lại gân cổ lên cãi lại :

Tôi không im cho đến khi anh đi

Cô muốn chết sao?? – Lại thêm một lần kích động

Anh phải đi – Cô bé cũng không nghĩ bản thân sẽ chịu thua bởi cả hai người họ đều là những kẻ cứng đầu và cố chấp

Mắt anh hằn hằn những tia đỏ ngầu rõ ràng là đang rất tức giận:

Im ngay cho tôi

Tôi nói rồi . . .không im . . .cho tới khi . . anh đồng ý đi . . Tại sao anh lại như vậy?? Chính anh cũng đang tự làm khổ mình. Anh thương họ nhưng vẫn tỏ ra căm ghét. Anh tự dối lòng mình có được lợi gì không? Rồi anh sẽ hối hận. Cái tên độc ác, vô tâm, cố chấp . . .

Cô vẫn đang cất giọng la mắng anh. Không đợi cô tiếp tục anh kéo người cô lại gần mình rồi cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn – nụ hôn trừng phạt. Puny đẩy anh ra bằng sức lực yếu ớt nhưng càng đẩy anh ra thì anh lại càng kéo cô lại gần hôn mạnh hơn, sâu hơn. Cô bé không chịu đánh vào người Vyl nhưng sau đó bị giữ chặt hai tay ngay cả cựa quậy cũng không nhích nổi. Hai cánh tay bị nắm chặt đến nỗi đỏ cả lên. Cô không còn thở nổi nữa. Hoàn toàn trong trạng thái bị động và không cách nào thoát ra được . . .

Không thể nào, không thể – Cô hét lên trong suy nghĩ

Đó là nụ hôn đầu của cô cơ mà. Nó là dành cho người yêu đầu của cô. Không phải dành cho cái kẻ đáng ghét này.Tồi tệ hơn nụ hôn đầu của cô không phải minh chứng của tình yêu mà hoàn toàn chỉ là giây phút nóng giận của anh.

Nụ hôn này là dành cho những người yêu nhau sâu đậm vậy mà tại sao lại làm thế với cô chứ?

Cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, tủi thân, sụp đổ. . . Hơn thế là “cưỡng hôn” người ta. Luật pháp có điều khoản kiện những kẻ thế này không nhỉ? Nếu có thì cô chắc chắn sẽ ra tòa án ngay bây giờ. Cái tên chết dẫm . . . Cô hận . . hận anh ta đến tận xương tủy

2 phút . . .

Anh ta bắt đầu thả tay Puny ra . Nhưng có lẽ là do cô cắn nên mới buông thì đúng hơn. Đẩy được cái người đó ra cô như vừa thoát được khỏi địa ngục. Cô sợ hãi run lên, mắt đã ứa đọng bao nhiêu nước mắt. Cứ như chỉ đợi cô không nén lại thì sẽ bật hết ra. . .

Cô sợ rằng bản thân nếu khóc sẽ là tỏ vẻ yếu đuối để người ta thương hại. Cô không phải loại người đó cũng không cần anh quá đáng xong thì thương hại cô. Dù sao anh ta cũng là người ghét người khác khóc trước mặt anh mà. .. Cô mà khóc là lại đụng vào dây thần kinh “ nóng 1000 độ” của anh ta. . .

Vyl cảm nhận thấy sự ngạc nhiên mà cô nhìn anh khi làm cái hành động “không thể tin được” ấy , giọng lạnh nhạt vang lên:

Đừng xen vào chuyện của tôi

Anh nói xong thì sập mạnh cửa ra ngoài. Puny bây giờ mới dám khóc thành tiếng. Cô ngồi sụp xuống nức nở khóc. Chưa bao giờ cô cảm thấy sợ thế này.

Ánh mắt giận dữ ấy, bàn tay nắm chặt ấy, giọng nói lạnh lẽo ấy và cả đôi môi lạnh như băng ấy cứ hiện lên trong tâm trí của cô bé . Dù có cố quên đi cũng không thể. Puny chạy vào phòng tắm rửa mặt không quên lau hết những dấu tích từ vụ “ cưỡng hôn” khi nãy. Cô lau . . lau thật mạnh. . .muốn rửa sạch hết tất cả. Nhưng cảm giác về nó thì vẫn không thể hết

Hơn thế, tim cô còn đập thình thịch như vừa mới chạy ma ra tông về nữa. Tại sao có thể như thế này được. . . Cho dù có chết cô cũng không được xiêu lòng với kẻ như thế !!!

Nhưng Puny chợt nghĩ có lẽ nào anh đã thật sự đau đớn đến mức muốn làm tổn thương người khác. Bình thường cô sẽ trách móc và giận dữ với Vyl nhưng không hiểu tại sao bây giờ cô thấy thương anh. Cái kẻ tội nghiệp đó chỉ mong muốn được quan tâm

Đi xuống nhà Puny đã nhận được sự chăm sóc tận tình của bà quản gia và anh quản lí . Cô suýt thì rơi nước mắt

Cháu dâu!! Lại đây ăn bánh đi này!! Hôm trước nghe nói cháu rất thích ăn bánh nên bà đặc biệt làm cho cháu dâu ăn đấy !

V-Vâng. . .

Mà cháu bị sao thế kia??

Cô chạm vào môi đang sưng phồng lên mà đau đớn đáp:

Cháu không sao đâu

Câu nói dối muôn thuở của Puny chính là : Tôi ổn, Tôi không sao. . .

Đối với cô bé lời nói dối ấy là thường xuyên. Vì từ nhỏ cô đã không muốn quá phụ thuộc vào người khác. Lúc nào đau cũng nói không sao rồi một mình chịu đựng mọi thứ. Cô sợ rằng nếu cô được người khác quá quan tâm thì sẽ thành thói quen nếu không có người đó chắc chắn sẽ không thể sống được. Mà ở trong hoàn cảnh này, cô lại càng không muốn nói ra. Dù sao cô cũng chỉ là người lạ thôi mà. . . Hiện tại cô chỉ muốn về nhà ngay lúc này

Để bà lấy thuốc bôi cho cháu. Sưng thế kia thì ăn cơm sao được !!! Cháu rất thích ăn cơm mà, phải không?

Bà quản gia ân cần chăm sóc cho Puny như cháu gái của mình vậy. Puny lúc nãy còn cảm giác tủi thân, buồn chán thì bây giờ lại khác hẳn, cô cảm thấy ấm áp khi ở đây. . .

C-Cám ơn ạ – Puny nghẹn ngào đáp

Anh quản lí cũng rất tốt bụng. Anh cầm lên một miếng bánh và đưa cho Puny:

Cô chủ ăn đi. Rất ngon đấy!!

Cô bé lúc này chỉ muốn ôm chầm lấy 2 người này ngay lập tức. Vừa đau khổ chưa được bao lâu cô đã có được sự quan tâm như vậy, có lẽ sự đau đớn vừa nãy cũng có thể nhanh chóng quên đi. Puny lại một lần nữa cảm động lên tiếng:

Vâng !! Cảm ơn ạ

Puny cầm lấy bánh lên và ăn ngon lành. Vừa ăn vừa ngó nghiêng tìm ai đó. Nhưng có lẽ là lại đi ra ngoài mất rồi. Nói là mặc kệ, không quan tâm, ghét thế mà cô vẫn lo cho người ta. Có lẽ con người đó thực sự cô đơn và đau khổ về gia đình nhiều lắm . . .

Ông bà chủ sắp đi rồi mà cậu chủ vẫn như vậy. . . Chuyện này sẽ còn kéo dài đến bao giờ nữa đây. . . – Anh quản lí đang nói chuyện với bà quản gia

Bà quản gia thở dài 1 tiếng:

Nó vẫn như vậy mà. Cũng không nên trách móc nó. Ở nhà mình mà chỉ toàn gặp người lạ. . . Nó không buồn mới lạ đó

Puny vẫn đang ăn bánh. Cô đã không hiểu rõ anh còn làm anh tức giận như vậy có nên xin lỗi không nhỉ???? Cứ nghe anh quản lí và bà quản gia nói về Vyl trong lòng Puny lại không thể yên ổn được. . . Cô nên làm gì đó hơn là bắt ép anh phải đi. . . Phải nói chuyện thực sự với anh . . .

Anh Vyl đi đâu rồi sao ạ?? – Cô cuối cùng cũng quyết định lên tiếng

À. Cậu chủ chắc ở ngoài kia. Cậu ấy tuy tỏ ra lạnh nhạt nhưng thực ra là rất buồn. Ông bà chủ ngày kia là đi rồi. Cậu ấy chắc khổ tâm lắm

Đúng đấy. Nó là đứa rất tình cảm nhưng vì không được ở cùng bố mẹ nên sinh ra bực tức vậy thôi. Có gì nhờ cháu khuyên bảo nó nhé!!

Vâng !!

Puny đặt bánh xuống và ra ngoài. Vừa ra ngoài vườn đã thấy anh đang ngồi một mình ở đó. Dáng vẻ rất cô độc, rất tội nghiệp. Quên cái chuyện hồi nãy, cô tiến lại gần anh, không hiểu điên điên khùng khùng thế nào mà lại ngồi xuống rồi ôm lấy anh. . . Rồi như nhận ra, cô lại rút tay về cố gắng bình thường lên tiếng:

Anh . . làm sao thế ??

Vyl có vẻ vẫn tức giận:

Đi ra

Anh nói sao?? – Puny có chút ngạc nhiên

Anh từ từ nhắc lại câu nói khiến người khác sững sờ và đau đớn ấy:

Nói cô đi khỏi đây

Làm ơn đừng trói buộc bản thân nữa. Anh đừng sống thế này có được không??

Mặc kệ tôi. Đừng quan tâm

Làm sao mà kệ được. Làm sao mà không quan tâm được – Cô buột miệng nói ra cái điều mà ngay cả bản thân mình cũng không ngờ tới

Lúc này Vyl mới có chút phản ứng. Anh hỏi:

Cô có ý gì??

Puny nghe xong câu nói này mới nhận ra mình đang nói cái điên điên khùng khùng với anh. Tự nhiên đang yên lại chạy ra ôm người ta rồi lại lảm nhảm mấy cái điên rồ có dở hơi không cơ chứ!! Cô muốn đập đầu vào tường quá đi

Tôi chỉ là muốn. . .

Cô . . .thích tôi??

Đâu . . đâu có – Cô ngập ngừng

Chỉ vì tôi hôn cô sao???

. . .

Cô chỉ vì như vậy đã thích tôi có phải quá dễ dàng không?

Puny nhìn lên khuôn mặt anh. Chẳng biết tại sao lúc bình thường thì không đến nỗi nào mà lúc “ lên cơn giận” thì đáng sợ đến thế. Cô nhận ra vết cắn của cô cũng không hề nhỏ chút nào. Khóe môi anh còn chảy máu nữa. Xem ra cũng khá là đau. Anh cũng làm môi cô bị sưng phồng lên thật khó coi đấy thôi. . . Cô không nên thương anh ta làm gì trong khi bản thân cô cũng bị anh ta làm ra như thế !! Ở thời buổi này thân ai người nấy lo. . . Cô vẫn nên mặc kệ anh ta thì hơn !

Mải nghĩ ngợi mãi một lúc cô mới đáp lại anh bằng cái câu phản bác chẳng có gì đặc sắc như chỉ là đuối lí không còn lời nào để nói vậy:

Đã nói là không có mà !!!

Không đợi anh trả lời Puny đã tiếp tục :

Thực ra, tôi muốn xin lỗi. Chuyện hồi nãy là tôi không hiểu chuyện. Tôi là người sai trước nên thật lòng xin lỗi anh !! Chuyện nhà anh tôi không nên xen vào mới đúng !! Nhưng mà. . .

Được rồi. Tôi muốn ở một mình

Thế là Puny lại đi vào trong nhà. Lòng cứ thấy buồn buồn. Cô cũng mong nhận được lời xin lỗi từ anh. Vậy mà kẻ đó không 1 lời nào phát ra cả

Nhưng cô vừa thấy anh đáng thương lại vừa đáng ghét!! Cuối cùng thì cuộc trò chuyện theo dự tính của cô cũng chả đi đâu về đâu. . .

Cô bất chợt lại nhớ đến nụ hôn ấy. . . Điên rồ thật. Nụ hôn ấy chẳng có ý nghĩa gì cả. Anh ta có thể hi sinh nụ hôn đầu của anh ta để trừng phạt cô . . . Xem ra anh ta không hề coi trọng cái gì gọi là tình yêu. Hay là tại anh ta đã có vô số nụ hôn rồi nên dù có tặng cho cô thêm thì cũng chẳng có gì ảnh hưởng nhỉ??

Anh ta có biết đây là nụ hôn cô dành cho Hoàng Tử trong giấc mơ của cô không?? Có thể với anh ta thì không đáng gì nhưng với cô thì là cả vấn đề đấy. Vì cô từng nghe nói, nụ hôn đầu luôn dành cho tình yêu đích thực. . . Giờ thì cái điều ấy là nhảm nhí với cô. . .

Mà thôi, cái chuyện đó cho qua đi. Chẳng có gì để lưu luyến cả !!! Tốt nhất là nên sớm quên sạch đi

* * *

Hôm sau, Tan kéo cả đám nhí nhố đến nhà Vyl chào 2 bác. Cả bọn lại ngồi ăn với nhau. Lần trước là chào mừng 2 bác trở về bây giờ là chia tay

Từ khi cô bé tới đây căn nhà này trở nên vui vẻ bất ngờ. Trước đây bữa cơm không bao giờ có lấy 1 tiếng cười mọi thứ dường như rất yên ắng. Dẫu sao cũng phải cám ơn cô bé này nhiều.

Vyl hình như có chút thay đổi hơn xưa kể từ khi cô bé tới đây. Nhưng mà ngày mai thôi cô bé sẽ trở về nhà. Rồi căn nhà này liệu có u ám, ảm đạm như trước nữa không? Trước khi nghĩ xa xôi như vậy thì hiện tại mọi người vẫn thoải mái ăn uống rất vô tư, vui vẻ.

Tiệc tàn. Cả gia đình Vyl ai về phòng nấy. Puny và Vyl cũng về phòng ngủ. Vừa vào phòng cô bé đã lao ngay lên giường ôm Susu ngủ khì. Vyl thấy vậy anh có chút hụt hẫng. Lẽ ra cô bé cũng phải nói gì đó về chuyện mai sẽ về nhà.Thật hết biết

Còn mỗi đêm nay thôi cô bé sẽ rời đi. Vậy là anh sẽ không còn được gặp cô bé thường xuyên nữa.

Không còn được nhìn cô bé khi ngủ.

Không còn được thấy khuôn mặt dễ thương lúc giận dỗi.

Không hiểu sao anh lại như vậy hụt hẫng và tiếc nuối vô cùng. Vậy mà cô bé ấy lại chẳng nói năng gì đi ngủ luôn như vậy

Bubu không có bạn chơi cùng đành chạy ra chỗ Vyl. Anh ôm Bubu lên , chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thích mèo. Nhưng có lẽ anh thích mèo mất rồi !! Ngày nào về nhà, Bubu cũng quấn lấy anh. . .

Puny thấy vậy khi nào cũng giãy nảy lên. Cô gắn bó với Bubu lâu như vậy mà nó lại quấn lấy người lạ. Cô đành thân với Susu ngoan ngoãn . . .

Nhưng người ta nói rằng bạn có thể nhìn cách một người con trai đối xử với động vật để biết bản chất của người đó. Anh rất nhẹ nhàng với Bubu. Nhìn cách anh nâng niu, chăm sóc và vuốt ve Bubu, chắc chắn theo như người ta nói thì có thể coi là một chàng trai ấm áp, biết quan tâm, chăm sóc người khác.

Hình như sai rồi !!! Với anh ta thì mấy cái nhận định gì gì kia sai hết !! Với cô là điển hình, có bao giờ anh tỏ ra quan tâm, có bao giờ là cái nhìn ấm áp kia không??

Mải ngắm anh, cô không nhận ra anh đã nhìn mình từ bao giờ

Chưa ngủ sao???

Chả hiểu sao tôi nằm mãi mà không ngủ được. Tôi chưa bao giờ bị mất ngủ cả. Haizzzz – Cô bé than vãn

Mọi lần cô ngủ như chết mà. Có ai làm gì cô cũng chả hay

A-A-Ai bảo thế ! Anh nói vậy chả lẽ lúc tôi ngủ anh đã làm gì mà tôi không biết hả? – Puny giọng run run

Kẻ hắc ám đó rất có thể lợi dụng cô lúc cô không biết . . . Có thể lắm. Mà không phải có thể đâu. Cái sự việc ngày hôm qua cô vẫn còn nhớ rõ mồn một. Anh ta là kẻ vậy đấy!! Tin tưởng được mới lạ . . .

Người như cô . . – Anh nhìn chăm chú vào cô bé từ đầu đến chân

Bị ánh nhìn như thăm dò kia. Cô bối rối đáp :

Người như tôi . . thì . . sao chứ hả???

Cô có gì là không tốt chứ. Nếu không phải tiêu chuẩn cao thì cần gì phải nhìn cô với kiểu khinh thường đó chứ !!!

Tôi . . không. . . hứng thú – Anh nhấn mạnh từng chữ như cố ý làm cô bé nổi điên

Như kiểu chỉ nhìn cô là tôi mất hứng rồi cho nên đừng có mơ tưởng hão huyền nữa. . .

Cô có mơ gì đâu chỉ là lo xa một chút. Có cần anh phũ phàng buông ra câu đó không? Hôm qua còn thân thiết quá mức những 2 phút mà giờ buông ra câu không hứng thú.

Nhưng mà nếu chỉ là trêu chọc cô thì cái hôn ấy cũng chẳng có gì khiến anh lưu luyến. Thế mà cô lại cứ nhớ đến nó. Anh ta có lẽ đã hôn không ít người nên mới dễ dàng làm cái chuyện đó mà không cần suy nghĩ còn với Puny đây là lần đầu sao có thể không suy nghĩ chứ!!! Kẻ vô tình , độc đoán , đáng chết kia . . .

Anh tưởng tôi thèm anh chắc. Đừng nghĩ mình là Prince thì thích làm gì thì làm. Người khác thích anh nhưng Bảo Uyên tôi không ưa anh 1 tí nào hết. Anh đúng là đồ kiêu ngạo, đáng ghét, độc ác, vô tình ,. . . bla bla

Nói xong chưa ???

Tạm . . . xong – Puny thấy ánh mắt anh có vẻ tức giận và nguy hiểm nên cô bé không dám ngo ngoe nói thêm gì nữa

Từ sau hôm ấy cô chẳng dám hé răng nói tùy tiện sợ là anh lại cướp đi second kiss của cô >____

Cô không biết mình vừa làm gì à?

Làm gì??

Hạ thấp danh dự của tôi

Bảo Uyên tôi trước giờ chỉ nói toàn sự thật !!!

Anh nhếch mép nở 1 nụ cười :

Vậy tôi cho Bảo Uyên cô trải nghiệm vậy !!!

N-N-Này ! Anh định làm điều xấu xa gì nữa??

Cô thấy anh tiến về phía mình đang nằm thì thực sự sợ. . . Lại chọc giận anh ta rồi!!

Cô thích ĐƯỢC HÀNH HẠ phải không??? Nếu thích chỉ cần nói cho tôi biết khỏi cần mất công làm trò như vậy !!

Này. . . Tôi đâu có muốn thế!! Anh đừng có mà. . . lại gần. Anh nói không hứng thú với người như tôi . . . sao giờ lại. . .

Tôi không phải người keo kiệt. . .có cần tôi giúp cô toại nguyện không??

Anh lại giở cái nụ cười vô cùng xấu xa, người dịch chuyển về phía cô ngày một gần . . .

Tôi đâu có nguyện ước gì. . . Khỏi cần !! Xin anh đấy. . . Đừng động một chút là giở cái trò xấu xa ấy nữa . . .

Nói rồi, cô nhắm chặt mắt. . . Sợ hãi đến đỉnh điểm. . .

Đừng có nhăn mặt như khỉ đột thế! Cô dọa chết người đấy! Tôi không định làm cái điều cô chờ đợi đâu – Anh ngồi thẳng dậy rồi ném cho cô cái nhìn khinh thường. . . Tất nhiên là anh ta chỉ muốn chọc tức cô thôi !!

Puny mở đôi mắt to tròn ra nhìn cái kẻ mặt dày kia. . . Đúng là khó ưa. Chọc giận người khác vui lắm hay sao mà động một chút là lấy cô ra làm trò vui . . .

Nhưng không hiểu sao cô lại thấy buồn buồn khi sắp rời khỏi đây nhỉ?? Rõ ràng là cô mong mỏi nó lắm mà. . . Tốt nhất là nhanh chóng cách xa cái tên đáng ghét ấy càng sớm càng tốt. . .

Chương 13: Ôm và ôm

Hey get up. . . Hey get up . . . – Cô bé đã đặt chuông báo từ trước để đến kịp chuyến bay

Wow ! Không ngờ mình lại dậy được vào đêm khuya thế này -Cô không khỏi tự hào về thành tích này bởi khi ở nhà cô sẽ chẳng bao giờ tỉnh dậy nổi dù đã đặt cả mấy chục cái báo thức =.=

Cô nhanh chóng chuẩn bị để lên sân bay. Và việc quan trọng hơn cả là đưa tên đáng ghét đó đi cùng. Công việc trước tiên là gọi anh ta dậy. Lúc đầu cô chỉ gọi anh dậy nhưng sau đó cách gọi không hiệu quả nên cô dùng cách lay người. Lay mãi mà anh không có ý định gì là phản ứng lại cô lay mạnh hơn. . . mạnh hơn. Cuối cùng anh cũng bị kẻ phiền phức này làm cho tỉnh ngủ. . .

Vyl mở mắt thấy bộ dạng khổ sở của Puny khẽ cười. Nhưng mà đây là lần cuối Puny còn ở đây nên anh muốn hành hạ cô thêm chút nữa. Vyl giả vờ khua tay đẩy cô ra để không phá giấc ngủ của anh nữa. Thế là cô biết anh đã tỉnh nhưng chưa muốn dậy hoặc là không muốn tiễn hai bác nên cô vẫn kiên trì lay người Vyl dậy.

Anh mau dậy đi nhanh lên ! Dậy đi mà

Cô bé vẫn lay tiếp

Cô mà còn phá tiếp. Cô sẽ hối hận đấy

Tôi sẽ làm mọi cách để anh dậy! Đừng coi thường tôi. Tôi đâu phải người dễ dàng bỏ cuộc !!! – Cô rất tự tin về tài thuyết phục người khác

Trước sự kiên quyết của Puny anh tiếp tục:

Nếu có thể thì tiếp tục . Đừng trách tôi không báo trước

Puny không ngần ngại lời đe dọa của Vyl. Cô bé chỉ biết rằng phải đưa được anh tới sân bay. Vậy thôi. Và cô tiếp tục lay người anh theo cường độ cao hơn. Hậu quả của việc không nghe lời là cô bị anh ôm chầm lấy trong ngỡ ngàng

Bỏ tôi ra. Anh làm cái gì thế???

Tôi cảnh cáo cô trước rồi mà – Anh rất thản nhiên nở nụ cười hắc ám vốn luôn ngự trị

Đồ biến thái. Anh mau bỏ tôi ra – Cô bé cố giãy dụa

Để cô phá giấc ngủ của tôi???

Tôi không phá nữa – Khuôn mặt rất ngoan

Nãy có người kêu không dễ dàng bỏ cuộc kìa – Anh chọc quê cô

Cô e ngại mím môi, cố gắng bình tĩnh. Đúng là cô không dễ dàng bỏ cuộc nhưng trong tình cảnh này, cô còn tiếp tục được sao?? Người ta khỏe như vậy, cô thì yếu như sên . Bản thân còn không tự mình thoát được nói gì kêu anh dậy. Coi như cô thua anh rồi. Giờ thì anh cứ việc ngủ tiếp !

Puny khổ sở cúi đầu không đáp. Tiếp tục để cho anh tưởng rằng cô thích anh ôm hay sao?? Hay là thích cố chấp để đạt được những trò biến thái kia >__

Vyl im lặng một hồi lâu rồi trầm mặc đáp :

Tôi sẽ dậy

Thật không? – Câu nói của anh làm mắt cô sáng lên

5’ nữa

Miễn là anh dậy. Nhưng anh bỏ tôi ra đi chứ. Tôi không đánh thức anh nữa đâu- Cô đẩy tay Vyl ra để ngồi dậy

Anh lập tức kéo tay cô lại , lạnh lùng đáp :

Nằm yên

Một lúc sau thấy cô bé không vùng vẫy nữa. Anh tưởng cô giận rồi định tha cho cô ai dè nàng ấy đã ngủ từ bao giờ. Đúng là đâu cũng ngủ được . . .

Ở vị trí gần thế này mới được nhìn kĩ khuôn mặt đáng yêu lúc ngủ của cô. . . Cũng khiến người ta mải mê ngắm nhìn mãi xem ra cô cũng chưa đến mức quá tệ. Cái trán nhỏ xinh xắn ẩn sau làn tóc mềm mượt, chiếc mũi thi thoảng chun chun lại vô cùng đáng yêu , lông mi cong và dài, hai má bầu bĩnh hơi hồng hồng và cặp môi anh đào đầy mê hoặc. . . Không biết tại sao cô nàng lại là đứa bình thường khi có vô số điểm xinh xắn trên cả khuôn mặt vậy kia chứ! Mà kệ, mình anh ngắm là đủ rồi!

Anh không rõ nhưng lại cảm thấy càng nhìn mới càng thấy cô cuốn hút. Có lẽ trước giờ anh và cô hay cãi nhau nên mới không để ý tới vẻ đẹp tiềm ẩn kia chăng hay là do anh vẫn không thể quên được cô bé Hạt Tiêu năm nào nên chưa từng nghĩ tới vẻ đặc biệt của Puny. . .

Mọi thứ bủa vây khiến Vyl mệt mỏi nhưng trên hết anh của hiện tại khi đứng trước vẻ đẹp của 1 cô gái không khỏi rung động. Đặc biệt là cô gái anh không nghĩ mình có thể tiếp nhận

Khẽ chạm nhẹ vào khuôn mặt đang ngủ say ấy, nhịp tim vốn bình ổn xưa nay lại vô tình lệch nhịp và càng đập nhanh hơn khi cô bé ấy dụi dụi khuôn mặt đáng yêu vào tay anh , có lẽ xưa nay đó là thói quen . . .


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .